Lời kể của con gái 6 tuổi về hành động của chú hề khiến người mẹ lập tức xin chuyển trường: Điều tôi sợ nhất đã xảy ra!

Câu chuyện gây xôn xao trên mạng xã hội vì quá nhiều cú twist.

Báo Đời sống Pháp luật ngày 12/03 đưa thông tin với tiêu đề: "Lời kể của con gái 6 tuổi về hành động của chú hề khiến người mẹ lập tức xin chuyển trường: Điều tôi sợ nhất đã xảy ra!" cùng nội dung như sau: 

Một người phụ nữ giấu tên, 32 tuổi sống ở thành phố Phúc Kiến, Trung Quốc đăng tải về nỗi lo sợ, trăn trở của mình lên mạng xã hội Xiaohongshu, mong muốn nhận được lời khuyên từ netizen. Câu chuyện liên quan con gái 6 tuổi và quá khứ của cô gây xôn xao.

"Tôi thậm chí đã phải xin nghỉ làm vì quá lo lắng và stress. Tôi cũng chẳng thể tâm sự chuyện này với ai vì tôi đã muốn “chôn vùi” điều này từ rất lâu rồi… nhưng sự việc cần phải có hướng giải quyết ngay, không thì hôn nhân của tôi sẽ đổ vỡ, đứa con gái bé bỏng của tôi cũng gặp nguy hiểm và có lẽ hình tượng mà tôi gầy dựng bấy lâu nay cũng sẽ sụp đổ.

Thế nên, tôi mới phải lập tài khoản mới, giấu tên để muốn xin lời khuyên của mọi người. Đây hoàn toàn là câu chuyện có thật", người phụ nữ mở đầu.

Chuyện bắt đầu xảy ra vào một buổi tối khi đó tôi đang ngồi với con ở phòng khách. Con bé kêu đau răng khi ăn miếng táo đầu tiên. Tôi đã thấy lạ lùng vì nó mới đi khám tháng trước, bác sĩ dặn không cho ăn đồ ngọt, tôi đã tuyệt đối không cho bé đụng vào rồi.

Thế nhưng, lúc này con bé mới kể chuyện được một chú hề đứng trước cổng trường cho bánh, kẹo, thấy các bạn ăn nên nó cũng ăn cùng. Tôi la con rồi nói bé không được nhận nữa, nếu nhận thì cũng cho các bạn ăn. Thấy thế, nó mới nói thêm: “Nhưng con được cho nhiều lắm, nhiều hơn các bạn luôn. Chú ấy còn hỏi tên con, chào con nữa. Có hôm cho kẹo xong còn ôm con và hỏi con nay học gì, ai đến đón con”.

Tôi ngỡ ngàng trước những lời con gái nói. Tại sao một chú hề ở cổng trường lại quan tâm con tôi đến vậy? Hơn nữa lại có hành động gần gũi như ôm nó là sao? Tôi chỉ suy nghĩ mà không dám nói con bé hãy tránh xa hay có vấn đề gì sợ chú hề kia là kẻ xấu hoặc chỉ do tôi đa nghi.

Bình thường con tôi sẽ tan học trong khung từ 4h30 đến 6h, tùy vào hôm đó có lịch học thêm hay tham gia hoạt động nào không và chú hề đó sẽ đứng ở cổng trường từ 5h chiều, bán kẹo, bóng bay,... Tôi và chồng đều bận đi làm nên thường nhờ bà nội nó, dì hoặc người giúp việc đến đón con. Họ không nhận ra điều gì bất thường ở chú hề này. Tôi cứ trăn trở mãi. Thế rồi, thứ 4 tuần trước nữa, tôi đã xin nghỉ về sớm đi đón con. 

Tôi đậu xe từ xa, đứng quan sát chú hề này, thoạt nhìn không có điều gì bất thường nhưng khi con tôi chạy ra thì khác, chú hề này có vẻ rất quan tâm con gái tôi. Đưa cho con bé rất nhiều đồ ăn mà chẳng cần lấy tiền,...

Lạ quá! Tôi tính lái xe lại, chào hỏi chú hề xem có phải người quen không hoặc không thì cũng như một lời nhắc nhở ông ta. Tuy nhiên, khi thấy tôi đến gần chú hề này lại ngay lập tức lảng tránh đi chỗ khác, tôi chào cũng chẳng thèm chào lại.

Sự thật lộ ra, mẹ xin chuyển trường cho con nhưng vẫn nơm nớp lo sợ

Ngày hôm sau, tôi xin nghỉ làm hẳn luôn, đến cổng trường con bé nhà tôi từ 4h chiều, không đón con, đứng đợi đến khi chú hề tan ca là 7h tối. Núp sau bụi cây gần đó, tôi vô tình thấy được cảnh chú hề kéo mặt nạ ra. Tôi như chết lặng, sững sờ, thậm chí đôi tay cầm điện thoại để quay lại còn run lên bần bật. Đó chính xác là người yêu cũ của tôi. Đã 6 năm rồi chúng tôi không gặp nhau, có lẽ là hơn. Tôi hận anh ta vô cùng nên không thể nào quên gương mặt đó, gương mặt đã ruồng bỏ tôi và con gái anh ta khi nghe tin tôi mang bầu.

Ngày đó tôi 25 tuổi, vừa ra trường đi làm được một thời gian thì có bầu với anh ta. Mối tình 2 năm từ thuở con ngồi trên ghế giảng đường đại học. Anh ta thẳng thừng chối bỏ, bảo tôi bỏ còn thì yêu tiếp mà không thì sẽ chia tay tôi. Nghĩ lại hồi đó thấy mình chán quá, cứ thế tôi chia tay anh ta, quyết định giữ lại đứa bé. Tôi phải chuyển đến thành phố khác sống, cắt đứt các mối quan hệ trước đó vì lo sợ lời dị nghị. Mãi đến 4 năm sau tôi mới công khai con lên mạng xã hội và nói đó là con nuôi.

Tôi còn nghĩ ra một kịch bản hoàn hảo, nói rằng đó là con gái của một người bạn thân sau khi qua đời thì tôi đã nhận nuôi. Ở môi trường mới, tôi cũng nổi bật khi vừa xinh đẹp, giỏi giang lại có tấm lòng lương thiện - một mình nhận nuôi con của bạn dù chưa kết hôn. Chuyện này tôi tự nhận mình sai, thiếu trách nhiệm với ngay cả chính mình.

Thế rồi, trong một lần gặp đối tác, tôi quen được một người đàn ông khá thành thành đạt, anh ấy hơn tôi 5 tuổi, đã qua một lần đò. Nghe nói vợ trước của chồng tôi ngoại tình. Thế nên cả hai mới ly hôn. Tìm hiểu, tôi thấy anh chín chắn, thành đạt lại chân thành nên chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Gia đình chồng tôi cũng chấp nhận chuyện tôi có con riêng vì họ biết đó là con tôi nhận nuôi. Họ cũng yêu quý bé lắm, tôi rất biết ơn vì điều này. Chúng tôi mới cưới gần 1 năm nay, đang chuẩn bị sang năm sẽ có thêm em bé….

Tôi không biết mục đích của anh ta là gì? Tại sao anh ta lại biết trường con bé và cả gương mặt của con nữa, nhiều năm qua tôi vẫn giấu kín chuyện này. Thậm chí, cả bố mẹ tôi đều không biết….

Mọi người ơi, xin hãy cho tôi lời khuyên đi. Tôi có nên chuyển trường cho con bé không và lấy lý do là gì đây.

Sau khi bài viết được đăng tải trên Xiaohongshu, nhiều người tán thành với ý kiến chuyển trường được chủ nhân bài viết nêu ra. Người phụ nữ bình luận dưới phần comment cho hay đã lấy lý do muốn chọn trường tốt hơn nên chuyển con đến một ngôi trường tư thục với mức học phí cao hơn. Ở đây, an ninh đảm bảo hơn rất nhiều và không có chuyện để những người bán hàng đứng ngoài cửa. Cô cũng thuê một người chuyên đưa đón ở tận trong sân trường, nghiêm cấm con gái đi ra ngoài gặp người lạ.

Tuy nhiên, mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó. Trong bài viết thứ 2, bà mẹ 1 con này tiếp tục bày tỏ nỗi lo âu, trăn trở của mình rằng sợ sẽ lại tiếp tục bị người yêu cũ phát hiện, sợ sự thật được phơi bày.

“Có khi nào tôi sẽ mất đi hạnh phúc mới có được 1 năm này. Tại sao tên kia lại quay về tìm tôi. Anh ta muốn gì, tôi run sợ khi đối mặt với anh ta. Trước đây có lẽ tôi sẽ không lo ngại gì, vì dù sao tôi cũng một mình nuôi con, ai cũng đứng về phía tôi. Tuy nhiên, hiện tại tôi đã có gia đình mới. Tôi còn nói dối một chuyện rất quan trọng là đứa con này nữa. Chồng tôi, gia đình chồng tôi sẽ nghĩ gì khi biết quá khứ của tôi. Con tôi sẽ nghĩ gì đây, nó có trách mẹ nó không.

Tôi thật sự quá mệt mỏi rồi. Hoặc có lúc nào người yêu cũ muốn cướp con khỏi tay tôi không… Tôi lo lắng đến mức đã ngất đi vào ngày hôm qua. Tôi luôn lo sợ chuyện tôi không chồng mà chửa sẽ khiến gia đình bẽ mặt, bị mọi người xa lánh,...”, người phụ nữ chia sẻ thêm.

Nhiều netizen khuyên người phụ nữ nên đi gặp người yêu cũ để cả hai thẳng thắn với nhau. Cô cũng không nên giấu chuyện này với gia đình chồng, đặc biệt là người chồng hiện tại. Điều này vô tình biến cô từ một người không có lỗi thành một kẻ sai hoàn toàn, làm hại cả con nhỏ.

“Đừng giấu diếm nữa, bạn có chuyển trường thì anh ta cũng tìm ra thôi, hãy thẳng thắn”, “Thật là đáng sợ, đừng làm hại đứa bé, bạn nên nói cho chồng biết trước đi. Tin tôi đi, nếu yêu bạn, anh ta sẽ tha thứ”, “Bạn hãy gặp anh ta và thẳng thắn với nhau đi”,... là những bình luận của netizen.

Trước đó, báo Dân Việt ngày 17/08 cũng có bài đăng với thông tin: "Mẹ lập tức chuyển trường cho con khi bị cô giáo "tẩy chay" vì xin phát biểu". Nội dung được báo đưa như sau:

"Cô bảo con đã không biết còn thích nói"

Chị Phạm Thị Thu (Bắc Từ Liêm, Hà Nội) có con đang học lớp 3 công lập. Con chị Thu có lực học khá, hoạt bát, hay nói và đặc biệt thích phát biểu. Hai năm học trước, con thường được cô khen ngợi vì sôi nổi trong giờ học.

"Nhưng đầu năm lớp 3, ưu điểm sôi nổi của con trở thành nhược điểm trong mắt cô", chị Thu chia sẻ.

Chuyện xảy ra vào tuần trước, ba ngày liền con chị Thu đi học về với vẻ mặt lầm lì, buồn chán, bỏ cơm. Ban đầu chị tưởng con ốm mệt, sau thấy con có vấn đề tâm lý lại nghĩ con bị bạn bè bắt nạt.

Tới ngày thứ tư, con chị mới òa khóc nói với mẹ: "Con giơ tay mà cô không gọi con. Cô bảo đã không biết còn thích nói".

"Theo lời con, trong buổi học làm quen đầu tiên của lớp 3, con giơ tay phát biểu ba lần và cả ba lần đều trả lời sai. Sau đó, cô không gọi con nữa dù con vẫn tiếp tục giơ tay.

Các ngày tiếp theo, con gần như bị cô "lờ" đi. Ngay cả khi không một cánh tay nào giơ lên ngoài con thì cô vẫn không gọi con phát biểu. Khi con mạnh dạn ý kiến rằng "Cô ơi, cô cho con trả lời", cô đã "phủ đầu" luôn bằng nhận xét như trên.

Nhận xét của cô khiến con bị tổn thương, vì con chưa từng nghĩ rằng việc trả lời sai là một lỗi lầm.

Con là một đứa trẻ rất hồn nhiên, thích đi học, chưa bao giờ sợ bị bạn bè thầy cô chê cười vì những câu trả lời bồng bột, "nhanh nhảu đoảng" và sai trong mỗi giờ học. Nhưng chỉ sau một tuần học với cô giáo mới, con trở nên lầm lì, tự ti, sợ sai", chị Thu tâm sự.

Vì điều này, chị Thu quyết định chuyển trường cho con. Chị cho rằng không có lý do để con phải cố gắng thích nghi hay chịu đựng việc bị cô giáo của mình "tẩy chay".

Chị khẳng định con chị không sai khi thích phát biểu ý kiến, cũng không cần phải sửa chữa tính cách hay nói, thích được nói trong giờ học bởi con không nói tự do.

"Cần khuyến khích trẻ phát biểu ý kiến thay vì câu nệ đúng, sai"

Cô N.T.T. - giáo viên một trường tiểu học tại Hà Nội - nêu quan điểm, thái độ yêu thích của trẻ với giờ học quan trọng hơn nội dung câu trả lời. Bởi dấu hiệu quan trọng nhất thể hiện việc trẻ tập trung nghe giảng hay không là trẻ có phản ứng với những câu hỏi của giáo viên hay không chứ không phải trẻ trả lời đúng hay sai.

Cô T. cho biết khi trẻ được khuyến khích nói ra suy nghĩ của bản thân và không bị phán xét, trẻ sẽ hứng thú với giờ học. Ban đầu, sự hứng thú đó chỉ là bề nổi, thích được thể hiện ý kiến cá nhân mà không quan tâm cô hỏi gì. Dần dần, sự hứng thú đó sẽ chuyển sang chiều sâu, trẻ sẽ thực sự quan tâm tới câu hỏi mà cô giáo đặt ra, tập tư duy, phân tích và phán đoán để có đáp án đúng.

"Nếu vội vàng phủ nhận trẻ khi trẻ trả lời sai, vô tình thầy cô sẽ khiến trẻ sợ sai, sợ môn học, và hệ lụy lâu dài là tạo ra những con người sợ thể hiện chính kiến trong cuộc sống khi trưởng thành", cô T. chia sẻ.

Tuy nhiên, cô T. cho rằng, phụ huynh không nên vội vàng chuyển trường mà nên trò chuyện với cô giáo của con trên cơ sở thông cảm với những áp lực của giáo viên trong việc dạy học.

"Thầy cô cũng là con người, cũng có những lời nói sai lầm tại một thời điểm nào đó vì những lý do nào đó. Có thể thầy cô không hay biết hành động của mình đã làm tổn thương học sinh. Vì thế, phụ huynh có thể ngồi lại chia sẻ, tâm sự với thầy cô về chuyện đã xảy ra và bày tỏ mong muốn của gia đình. Sau đó, dựa vào thực tế mới nên đưa ra quyết định cuối cùng.

Có thể cô giáo trong câu chuyện này không hề có ác ý với con. Có thể vì lớp quá đông nên cô chưa có cơ hội gọi đến con. Hoặc có thể vì tiết học quá ngắn, thời gian không có nhiều nên cô chưa cho con cơ hội phát biểu. Trong một tuần học, cô chưa hiểu được hết tính cách, sở thích của từng con nên việc xảy ra hiểu lầm là hoàn toàn có thể.

Trẻ con nhạy cảm, dễ tổn thương nhưng cũng rất dễ làm lành, dễ tha thứ, dễ quên khi nhu cầu chính đáng của trẻ được đáp ứng. Vì thế, cha mẹ, thầy cô nên cùng nhau lắng nghe và giúp trẻ trên cơ sở lợi ích của trẻ là cao nhất thay vì đặt cái tôi của mình lên cao nhất", cô T. đưa ra lời khuyên.